- Đăng bởi: Phương Giang
- 0 Bình luận
- Truyền cảm hứng
🖋 BÀI VIẾT THAM KHẢO: CẢM NHẬN VỀ BÀI THƠ “TRE VIỆT NAM” CỦA NGUYỄN DUY
Trong lịch sử hàng ngàn năm dựng nước và giữ nước, hiếm có loài cây nào lại gắn bó chặt chẽ, sâu sắc với con người Việt Nam, dân tộc Việt Nam như cây tre. Có lẽ cũng bởi vậy nên những tác phẩm viết về loài cây này luôn dành được sự quan tâm, chú ý đặc biệt từ bạn đọc. Một trong số đó phải kể đến “Tre Việt Nam” của Nguyễn Duy – một bài thơ viết về hình ảnh cây tre để lại cho tôi nhiều ấn tượng. Mở đầu tác phẩm, nhan đề “Tre Việt Nam” như một lời khẳng định: tre là của Việt Nam, là con người Việt Nam, là hồn cốt Việt Nam. Đối tượng trung tâm xuyên suốt bài thơ là hình ảnh cây tre gắn với màu xanh rất quen thuộc. Tác giả không chỉ phác hoạ vẻ đẹp bên ngoài của loài tre cứng cáp mà còn gợi mở cho người đọc về những giá trị văn hoá, truyền thống lâu đời của nhân dân ta. Tre mong manh, gầy guộc, con người Việt Nam cũng mộc mạc, giản dị. Tre không ngại đất nghèo, không ngại “nắng nỏ trời xanh”, con người Việt Nam cũng luôn cần cù, chịu thương chịu khó. Tre ôm, tre níu tạo nên luỹ thành, con người Việt Nam cũng đoàn kết gắn bó keo sơn. Tre “giữ gốc truyền đời cho măng”, con người Việt Nam cũng lưu truyền bao phẩm chất tốt đẹp từ đời này đến đời khác. Biện pháp ẩn dụ lấy cây tre để nói về nhân dân ta quả thật đặc sắc kết hợp cùng biện pháp nhân hoá càng làm hình ảnh cây tre trở nên gần gũi hơn với con người. Bằng lời thơ mộc mạc mà sâu sắc, tác giả Nguyễn Duy đã khắc hoạ thành công hình ảnh cây tre, cũng là hình ảnh con người Việt Nam. Qua đó, ta thấy được tình yêu, sự trân trọng mà tác giả dành cho loài cây giản dị này. Ngày nay, hình ảnh cây tre trong đời sống đã ít dần, thưa dần. Nhưng có lẽ đối với tôi hay đối với mỗi người dân nước Việt Nam, cây tre sẽ mãi là điểm tựa tinh thần, điểm tựa văn hoá dân tộc cần được lưu truyền và gìn giữ cho đến muôn đời sau.
Nguồn: Bài viết thuộc team #TGE.
_______________________________________________